Hè năm ấy, khóa học bổ sung kéo dài khiến trường vắng tanh vào buổi chiều. Chỉ còn lại ba chúng tôi: tôi, Nishikoto Kawagoe – cô bạn thân luôn cười trong sáng như ánh nắng, và Mariru Mita – cô bạn thân khác với vẻ ngoài thanh lịch, dịu dàng đến mức khiến bất kỳ ai cũng muốn bảo vệ.
Ba đứa thân nhau từ thời cấp hai, cùng nhau học thêm, cùng nhau về nhà, cùng nhau chia sẻ mọi bí mật… cho đến khi mùa hè ấy làm mọi thứ thay đổi mãi mãi.
Ban đầu chỉ là những cái chạm vô tình.
Sau giờ học bổ sung, cả ba đứa ở lại bể bơi trường để “giải nhiệt”. Nishikoto mặc bộ đồ bơi học sinh màu xanh navy bó sát, nước làm lớp vải dính chặt vào cơ thể đang phát triển mạnh mẽ của cô ấy. Mariru thì chọn bộ đồ một mảnh trắng tinh khôi, nhưng khi ướt lại trở nên trong suốt, lộ rõ đường cong hoàn hảo.
Tôi cố kiềm chế, nhưng khi Nishikoto cười tinh nghịch bắn nước vào mặt tôi, rồi bất ngờ ôm lấy từ phía sau, bộ ngực mềm mại ép sát lưng tôi… tôi không thể kiểm soát được nữa.
Mariru đứng một bên nhìn, má đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi chúng tôi. Rồi cô ấy cũng tiến lại gần, tay khẽ chạm vào cánh tay tôi, thì thầm:
“Nóng quá… mình cũng muốn… được ôm…”
Và thế là bắt đầu.
Trong làn nước mát lạnh của bể bơi vắng vẻ, ba chúng tôi quấn lấy nhau. Nishikoto chủ động hôn tôi trước, môi mềm ngọt như kẹo, trong khi tay Mariru lén luồn xuống dưới mặt nước, vuốt ve chỗ đang căng cứng của tôi qua lớp quần bơi.
Tôi kéo cả hai lên thành bể, cởi bỏ những lớp vải ướt át. Nishikoto nằm ngửa, bộ ngực tròn đầy rung nhẹ theo từng nhịp thở gấp, Mariru thì quỳ bên cạnh, cúi xuống ngậm lấy một bên núm hồng của bạn thân trong khi tay kia tự an ủi chính mình.
Tôi thay phiên tiến vào từng người – lúc thì Nishikoto với nụ cười vô tội đang méo mó vì khoái lạc, lúc thì Mariru với tiếng rên khe khẽ đầy e thẹn. Nước bể bơi hòa lẫn với mồ hôi và dịch nhờn, tiếng thở dốc vang vọng trong không gian kín.
Sau bể bơi là lớp học bỏ trống.
Trên chính bàn giáo viên mà ban sáng còn giảng bài, Nishikoto ngồi lên đùi tôi, nhún nhảy chậm rãi trong khi Mariru đứng phía sau, hôn cổ tôi và thì thầm những lời lẽ mà ngày thường cô ấy tuyệt đối không bao giờ nói:
“Thích quá… nhìn Nishikoto bị cậu làm mà mình cũng ướt hết rồi…”
Rồi đến nhà tôi – khi bố mẹ đi vắng cả tuần.
Ba chúng tôi trải ga giường trắng tinh, biến căn phòng thành ổ dục vọng. Nishikoto và Mariru thay phiên bú liếm tôi, hai cái lưỡi mềm mại quấn quýt khiến tôi xuất tinh chỉ trong vài phút. Nhưng chúng tôi không dừng lại – tôi để Nishikoto nằm dưới, Mariru ngồi lên mặt tôi, để tôi liếm láp cô ấy trong khi vẫn dập mạnh vào Nishikoto.
Hai cô gái vốn trong sáng, cười nói vô tư ban ngày, giờ đây mặt đỏ bừng, mắt long lanh nước mắt khoái lạc, miệng không ngừng rên rỉ tên tôi và tên nhau.
Họ hôn nhau trước mặt tôi – nụ hôn sâu, ướt át, lưỡi quấn chặt như muốn nuốt trọn đối phương. Rồi cùng quỳ xuống, cùng ngậm lấy tôi từ hai phía, liếm từ gốc đến đầu đến khi tôi bắn đầy lên khuôn mặt trong sáng ấy.
Mỗi lần xuất tinh đều không dùng bao – tôi bắn vào trong từng người, lấp đầy tử cung của hai cô bạn thân bằng tinh dịch nóng hổi. Nishikoto cong người đón nhận, cười ngây thơ:
“Ấm quá… cậu lấp đầy mình rồi…”
Mariru thì run rẩy, ôm chặt lấy tôi:
“Đừng rút ra… để nguyên trong mình lâu nữa đi…”
Suốt mùa hè ấy, chúng tôi làm tình không biết mệt mỏi – trong bể bơi, trong lớp học, trong phòng ngủ, thậm chí trong nhà tắm khi cả ba cùng kỳ cọ cho nhau.
Nụ cười trong sáng ngày nào giờ đây, mỗi khi nhìn tôi, lại kèm theo ánh mắt thèm khát không giấu giếm. Chỉ cần tôi nhìn là hai cô ấy lại đỏ mặt, lại tự động dạng chân ra mời gọi.
Mùa hè kết thúc, khóa học bổ sung cũng qua đi.
Nhưng ký ức về những buổi chiều đầy mồ hôi và tinh dịch, về hai cô bạn thân với nụ cười dần méo mó vì khoái lạc, về những lần 3P điên cuồng không thể dừng lại… sẽ mãi mãi khắc sâu trong chúng tôi.
Ba đứa vẫn là bạn thân. Vẫn cười nói vô tư trước mặt mọi người.
Chỉ có điều, từ đó trở đi, mỗi khi chỉ còn ba đứa… nụ cười ấy lại nhanh chóng biến thành tiếng rên đầy dục vọng.
Mùa hè cấm kỵ ấy đã thay đổi tất cả. Và chúng tôi… không một ai muốn quay lại như trước nữa. 🖤💦☀️