Sau khi bố mẹ chồng qua đời, Youko chuyển về sống cùng con trai duy nhất là Hiroki trong căn nhà cũ của gia đình chồng 🏡
Thời gian trôi qua, ngôi nhà ngày càng xuống cấp nghiêm trọng: mái dột, tường nứt, sàn gỗ kêu cót két. Không còn cách nào khác, Youko quyết định liên lạc lại với công ty xây dựng mà cô từng làm việc trước khi kết hôn.
Người nhận điện thoại chính là Jōjima, cậu hậu bối ngày xưa giờ đã trở thành chủ tịch công ty. Nghe giọng cô, anh lập tức đồng ý mà không chút đắn đo: “Senpai gọi thì em phải làm ngay chứ! Để em trực tiếp giám sát công trình này.” ❤️
Ngày khởi công, Jōjima đến từ rất sớm. Trong suốt quá trình sửa chữa, anh luôn tìm cách ở lại lâu hơn cần thiết, lúc thì kiểm tra lại hệ thống điện, lúc thì trò chuyện thêm vài câu với cô.
Rồi một buổi chiều mưa lớn, đội thợ đã về hết, chỉ còn lại hai người trong căn nhà vừa được sửa mái mới. Jōjima đứng dưới hiên, ướt một bên vai, cuối cùng cũng mở lời:
“Senpai… thật ra từ rất lâu rồi, từ hồi em còn là nhân viên mới trong công ty, em đã thích chị. Chỉ là lúc đó chị sắp kết hôn, nên em chưa từng dám nói.” 🌧️
Youko lặng người một lúc, khẽ mỉm cười buồn: “Bây giờ tôi đã là mẹ của một đứa con trai lớn, lại còn góa chồng…”
Jōjima tiến thêm một bước, giọng trầm nhưng chắc chắn: “Em không mong chị quên đi quá khứ. Em chỉ muốn được ở bên cạnh chị và Hiroki-kun, được sửa từng viên ngói, từng cánh cửa cho hai mẹ con… đến suốt đời này. Em xin phép được làm điều đó… có được không ạ?” 🥹❤️
Mưa vẫn rơi ngoài hiên, nhưng trong căn nhà cũ vừa được hồi sinh, một mối tình muộn màng, dịu dàng và ấm áp đang lặng lẽ bắt đầu… 🏡✨