Kết hôn 2 năm, chồng tôi không giữ nổi việc làm.
May thay, chú Tōru – người chú giàu có, độc thân – đưa tay cứu vớt:
- Chồng tôi vào làm ở công ty chú.
- Hai vợ chồng tá túc trong biệt thự rộng lớn của chú.
Ba tháng trôi qua, chồng bắt đầu quen việc. Nhưng đêm, anh lạnh nhạt:
- Không vuốt ve, không hôn, đâm thẳng rồi ngủ.
Tôi đói khát. Mỗi tối, khi chồng say giấc, tôi lén lút trong phòng tắm, ngón tay tự sướng, cắn khăn để không rên.
Chú Tōru… biết hết. Ánh mắt chú nhìn tôi mỗi sáng như đọc được từng giọt nước lồn đêm qua.
Rồi một buổi trưa, chồng vừa rời nhà:
Tôi nằm dài trên giường cũ của chú, váy xốc lên, ngón tay đâm sâu, rên khe khẽ…
Cửa bật mở.
Chú Tōru đứng đó, không nói gì, chỉ cởi thắt lưng.
“Cháu… cần chú, phải không?”
Tôi không kịp phản kháng. Chú đè tôi xuống, miệng ngậm lấy ngực, cặc to hơn chồng đâm thẳng vào lồn ướt nhẹp.
Từ đó, mỗi khi chồng đi làm: 🛏️ Giường chú – đụ truyền giáo, tinh bắn đầy tử cung. 🚿 Phòng tắm – đè tôi vào gương, đụ doggy, nước lồn hòa nước nóng. 📷 Phòng khách – quay phim, chú bắt tôi xem lại khi chồng về.
Chồng không hay, mỗi tối anh ôm tôi ngủ, nhưng lồn tôi vẫn còn rỉ tinh chú – ấm, đặc, đầy.
Tôi đã thành… “vợ bé” của chú Tōru. Và tôi không muốn dừng lại. 💦🖤