3 năm chỉ yêu Saki-chan – tôi, fan trung thành, đi hết mọi live, ôm gối in hình cô ngủ.
Hôm nay – live cuối, cô tuyên bố nghỉ. Tôi khóc, nghĩ mãi mãi mất cô.
Đêm đó, DM hiện lên:
“Này… gặp được không?”
Cô đến nhà tôi – áo hoodie, không makeup, mắt đỏ hoe.
Cửa đóng. Cô cởi áo, đồ lót live, ngực nhỏ, nút hồng, mùi nước hoa quen thuộc.
“Muốn thấy hết… Saki-chan thật không?”
Cô quỳ, miệng ngậm cặc, mắt nhìn lên:
“Fan-kun… cứng quá… bắn vào miệng em nhé?”
Trên giường:
- Cô mặc váy live, cưỡi lên, rên “fan-kun… em là của anh”.
- Bắn lần 1 – vào lồn.
- Bắn lần 2 – lên váy.
Sau đó:
- Cùng ăn ramen, cô húp sùm sụp, miệng dính nước lèo.
- Tắm chung, cô xoa xà phòng lên cặc tôi, cười “lại cứng rồi kìa”.
- Ngủ chung, cô ôm tôi, thì thầm “đừng tỉnh dậy… ở lại với em mãi”.
Sáng, cô vẫn ở đây, mặc áo tôi, nấu trứng.
Saki-chan – từ idol, thành người yêu thật. Và tôi biết – đây không phải mơ. 💖💦
Xem thêm